Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Tỏ Ra Uy Phong
Lượt xem : |
mới nghĩ tới bạn bè, trong đầu liền thoáng qua bộ dáng của Katy.
Ngồi ở trong xe, cả khuôn mặt cậu như có điều suy nghĩ, Lane thấy thế không khỏi nói lời xin lỗi.
"Khải, thật xin lỗi." Hắn thật có xin lỗi đối con trai nói.
"Không có gì cần nói xin lỗi." Khải thành thục hiểu chuyện mà trả lời.
Cậu tại sao có thể trách cha không có mắt nhìn phụ nữ đây? Cậu hiểu, đây chẳng qua là nhất thời mê hoặc thôi, bản năng đàn ông mà.
Chỉ là ——
"Cha, người là thật muốn kết hôn sao?"
Lane nhún nhún vai, "Cha không nhất định phải là kết hôn, theo đuổi phái nữ chỉ là muốn tìm người bầu bạn."
"Thì ra là như vậy." Cậu hiểu biết gật đầu.
Cha mặc dù có cậu, nhưng một thân một mình cuối cùng sẽ tịch mịch, tìm người thích hợp bầu bạn, điều này cũng dễ hiểu.
Coi như không kết hôn, chỉ là ở chung một chỗ, cậu cũng là muốn cùng người phụ nữ mà cha thích cùng nhau chung sống, nếu như vậy, chẳng bằng cậu tìm đến người mà chính mình thích, cha cũng sẽ thích cùng người đó cùng nhau chung sống, cuối cùng coi như kết hôn cũng không quan hệ.
Liền một bóng dáng khắc sâu cắm vào trong lòng cậu.
Nếu như mẹ kế của cậu là Katy, cậu tin tưởng mình nhất định sẽ cùng Katy chung đụng hòa hợp.
Càng nghĩ càng cảm thấy Katy vui tươi hoạt bát thích hợp, Khải trong nội tâm đã có ý tưởng cùng bước đầu kế hoạch, biết cô ấy lâu như vậy, cha cùng cô ấy lại chưa từng có thật tốt gặp mặt một lần, đó là bởi vì suy nghĩ của cô ấy rất đơn giản, cô ấy chỉ nghĩ chăm chỉ làm việc mà thôi.
Hỏng bét, hiện tại Katy là không lòng tham lại thành chướng ngại vật trong kế hoạch của cậu, muốn thế nào mới có thể làm cho bọn họ gặp mặt đây? Cậu tin tưởng cha nhất định sẽ thích Katy, nhưng mỗi lần khi cha rời đi khách sạn thì Katy cũng còn chưa có đi làm, coi như cha ở phòng khách sạn ngủ, cô ấy cũng sẽ tránh đi phòng của cha, chờ cha sau khi rời đi mới đi vào quét dọn. . . . . .
Đúng rồi, chính là cái này!
Trong mắt Khải lóe ra ánh sáng, cậu nghĩ đến một ý kiến hay.
Buổi tối hôm đó trở lại chỗ ở khách sạn, một cách tinh quái chính cậu liền hướng quản gia Andy muốn một ly cà phê bỏ thêm rượu Brandy.
"Khải thiếu gia, cậu muốn này làm cái gì?" Andy cổ quái hỏi.
"Cha hết sức mệt, cháu đem ly cà phê cho cha nâng cao tinh thần." Cậu quỷ dị cười trộm.
Cậu khác hẳn với hành động bình thường khiến Andy sinh nghi, nhưng là anh ta chưa có nói ra.
Bởi vì anh ta từ trên mặt Khải nhìn thấy nụ cười quái đản, đó là nụ cười của đứa trẻ mới có.
Vì vậy Khải bưng ly cà phê bỏ thêm rượu Brandy, đi vào thư phòng của cha.
Lane uống rượu sẽ ngủ dậy đặc biệt muộn, Khải dĩ nhiên biết tật xấu của cha mình, cậu tính toán nhân cơ hội này thật tốt mà tính kế cha và Katy.
"Cha, cà phê đây."
Bàn tay nho nhỏ bưng ly cà phê nóng hổi tiến vào thư phòng, nụ cười tràn đầy hiện lên trên mặt.
Khải với cử chỉ thân thiết kia làm cho hắn cảm động không thôi.
"Cám ơn con, Khải." Không nghi ngờ gì, hắn nhận lấy ly cà phê liền đưa lên miệng, uống hơn phân nửa ly mới nhíu mày."Cà phê bỏ thêm rượu?"
"Vâng, chú Andy nói cha gần đây không dễ dàng ngủ, con nghĩ uống một chút rượu sẽ ngủ ngon hơn một chút." Tốt nhất là ngủ thẳng đến tối. Cậu như không có việc gì nói.
Lane nghe vậy không khỏi cười."Cám ơn."
"Không khách khí." Hi vọng sáng sớm ngày mai tỉnh lại, cha hẳn không nghĩ muốn bóp chết con."Cha ngủ ngon, không nên ngủ quá trễ nha."
"Ngủ ngon." Lane từ ái nhìn Khải, đột nhiên, hắn tựa như nghĩ đến cái gì liền gọi cậu lại, "Đúng rồi, Khải."
Khải tim lỡ một nhịp, chỉ sợ cha nhìn ra quỷ kế của cậu."Chuyện gì ạ?"
"Hôm nay khiến cho con bị Juli làm tức giận, cha vẫn cảm thấy rất có lỗi, cha nghĩ cả đêm, cuối cùng quyết định, cha sau này sẽ không thử lại ý định đi tìm bạn gái khác nữa."
"Có ý tứ gì ạ?" Cậu nhíu mày.
"Ý là con sẽ không có mới mẹ, cha cũng vậy sẽ không có vợ."
Không cần! Cậu mới không nghĩ như vậy! Cậu muốn Katy làm mẹ mới của cậu á!
"Cha, " Ẩn nhẫn không được, cậu đối với cha mình nói: "Lời nói không cần nói được quá vẹn toàn."
"Cái gì?" Lane không hiểu, cho nên hỏi tới.
"Không có việc gì, con muốn đi ngủ, ngủ ngon." Cậu rất nhanh rời đi thư phòng, lưu lại một Lane đầu mờ mịt.
"Tiểu tử này. . . . . . Sao thế này a?"
Chương 3
Buổi sáng tám giờ, Katy đúng giờ đi làm.
Cô theo thói quen trước khi bắt đầu làm việc sẽ tới phòng Khải trước.
"Chào buổi sáng, Khải." Cô kéo rèm cửa sổ ra, khiến ánh mặt trời chiếu vào phòng.
Khải một bên dụi dụi mắt nhập nhèm buồn ngủ, một bên từ trên giường bò dậy, lại vừa đánh ngáp vừa nói chào buổi sáng.
"Chào buổi sáng, Katy."
"Ngủ rất ngon đi." Cô cười cười ngồi vào bên mép giường cậu, từ trong túi áo móc ra mấy viên kẹo đủ loại màu sắc khác nhau thả vào trong tay cậu."Đây là kẹo hôm nay, cô ngày hôm qua mua hương vị mới, chia một chút cho cháu ăn."
Cái loại cảm giác chia sẻ đó, cậu thật sự rất thích.
Khải đưa tay ôm lấy cô, từ trên người cô hấp thu ấm áp, lúc này Khải mới phù hợp với tuổi của cậu, như đứa bé một dạng tận tình mà làm nũng.
"Chớ nũng nịu, nhanh đi đánh răng rửa mặt, Andy chuẩn bị bữa ăn sáng rất ngon nha." Cô thương yêu vỗ vỗ mặt cậu, đẩy cậu vào phòng tắm đánh răng rửa mặt một phen.
Ở bên ngoài cửa phòng tắm, cô kêu, "Cô đi quét dọn đây."
Mới vừa ở bàn chải đánh răng bóp kem đánh răng lên, đang chuẩn bị đánh răng Khải lập tức tỉnh lại.
"Quét dọn? Cơ hội tới rồi!" Để xuống bàn chải đánh răng, cậu thật nhanh chạy ra khỏi phòng.
Nếu là bình thường, cậu căn bản là không thể mặc đồ ngủ rời phòng, nhưng là tình huống bây giờ không phải là so bình thường!
Vừa mới chạy ra khỏi phòng, cậu liền một đầu đụng vào Andy đang bưng điểm tâm vào phòng cho cậu, chỉ thấy Andy với vẻ mặt quái dị nhìn cậu.
"Khải thiếu gia, làm sao cậu. . . . . ."
"Chú Andy, cha cháu đâu?" Cậu vội vội vàng vàng hỏi.
"Thiếu gia còn chưa có ra cửa, còn ở trong phòng ngủ."
"Thật tốt quá!" Cậu lập tức xông ra ngoài.
Hoàn hảo tiếng bước chân dồn dập hòa cùng tiếng máy hút bụi đang hút làm sạch thảm lông dày vang lên, cho nên không có có đưa tới Katy nghi ngờ, dĩ nhiên cũng không có đánh thức Lane đang trong phòng ngủ say sưa.
Đi tới trước cửa phòng cha, quả nhiên nhìn thấy trên cái tay cầm ở cửa treo bảng hiệu "Chớ quấy rầy" , tối hôm qua cà phê bỏ thêm rượu Brandy phát huy hiệu quả, khiến Lane ngủ thẳng đến buổi sáng tám giờ, đây không phải là thói quen hắn bình thường có.
Khải một chút cũng không có phát giác khóe miệng mình nhếch lên, cười đến giống như đứa bé đang chơi trò đùa quái đản, cậu nhẹ nhàng linh hoạt đem bảng hiệu "Chớ quấy rầy" gỡ xuống, sau đó nhét vào trong khe cửa.
Đại công cáo thành!
Cậu sau đó lại nhẹ nhàng linh hoạt chính là đi về phòng mình, không cho Katy ở thư phòng phát hiện.
"Đã giải quyết xong." Cậu trở về phòng liền cười to không dứt.
"Khải thiếu gia, chuyện gì khiến cho cậu vui vẻ như vậy?" Andy tò mò hỏi, bởi vì chưa bao giờ nhìn thấy qua cậu vui vẻ cười to như vậy.
"Không có a." Cậu mới sẽ không nói cho người khác biết mưu kế của cậu đâu, liền Andy cũng sẽ không nói."Hôm nay bữa ăn sáng xem ra ăn thật
Ngồi ở trong xe, cả khuôn mặt cậu như có điều suy nghĩ, Lane thấy thế không khỏi nói lời xin lỗi.
"Khải, thật xin lỗi." Hắn thật có xin lỗi đối con trai nói.
"Không có gì cần nói xin lỗi." Khải thành thục hiểu chuyện mà trả lời.
Cậu tại sao có thể trách cha không có mắt nhìn phụ nữ đây? Cậu hiểu, đây chẳng qua là nhất thời mê hoặc thôi, bản năng đàn ông mà.
Chỉ là ——
"Cha, người là thật muốn kết hôn sao?"
Lane nhún nhún vai, "Cha không nhất định phải là kết hôn, theo đuổi phái nữ chỉ là muốn tìm người bầu bạn."
"Thì ra là như vậy." Cậu hiểu biết gật đầu.
Cha mặc dù có cậu, nhưng một thân một mình cuối cùng sẽ tịch mịch, tìm người thích hợp bầu bạn, điều này cũng dễ hiểu.
Coi như không kết hôn, chỉ là ở chung một chỗ, cậu cũng là muốn cùng người phụ nữ mà cha thích cùng nhau chung sống, nếu như vậy, chẳng bằng cậu tìm đến người mà chính mình thích, cha cũng sẽ thích cùng người đó cùng nhau chung sống, cuối cùng coi như kết hôn cũng không quan hệ.
Liền một bóng dáng khắc sâu cắm vào trong lòng cậu.
Nếu như mẹ kế của cậu là Katy, cậu tin tưởng mình nhất định sẽ cùng Katy chung đụng hòa hợp.
Càng nghĩ càng cảm thấy Katy vui tươi hoạt bát thích hợp, Khải trong nội tâm đã có ý tưởng cùng bước đầu kế hoạch, biết cô ấy lâu như vậy, cha cùng cô ấy lại chưa từng có thật tốt gặp mặt một lần, đó là bởi vì suy nghĩ của cô ấy rất đơn giản, cô ấy chỉ nghĩ chăm chỉ làm việc mà thôi.
Hỏng bét, hiện tại Katy là không lòng tham lại thành chướng ngại vật trong kế hoạch của cậu, muốn thế nào mới có thể làm cho bọn họ gặp mặt đây? Cậu tin tưởng cha nhất định sẽ thích Katy, nhưng mỗi lần khi cha rời đi khách sạn thì Katy cũng còn chưa có đi làm, coi như cha ở phòng khách sạn ngủ, cô ấy cũng sẽ tránh đi phòng của cha, chờ cha sau khi rời đi mới đi vào quét dọn. . . . . .
Đúng rồi, chính là cái này!
Trong mắt Khải lóe ra ánh sáng, cậu nghĩ đến một ý kiến hay.
Buổi tối hôm đó trở lại chỗ ở khách sạn, một cách tinh quái chính cậu liền hướng quản gia Andy muốn một ly cà phê bỏ thêm rượu Brandy.
"Khải thiếu gia, cậu muốn này làm cái gì?" Andy cổ quái hỏi.
"Cha hết sức mệt, cháu đem ly cà phê cho cha nâng cao tinh thần." Cậu quỷ dị cười trộm.
Cậu khác hẳn với hành động bình thường khiến Andy sinh nghi, nhưng là anh ta chưa có nói ra.
Bởi vì anh ta từ trên mặt Khải nhìn thấy nụ cười quái đản, đó là nụ cười của đứa trẻ mới có.
Vì vậy Khải bưng ly cà phê bỏ thêm rượu Brandy, đi vào thư phòng của cha.
Lane uống rượu sẽ ngủ dậy đặc biệt muộn, Khải dĩ nhiên biết tật xấu của cha mình, cậu tính toán nhân cơ hội này thật tốt mà tính kế cha và Katy.
"Cha, cà phê đây."
Bàn tay nho nhỏ bưng ly cà phê nóng hổi tiến vào thư phòng, nụ cười tràn đầy hiện lên trên mặt.
Khải với cử chỉ thân thiết kia làm cho hắn cảm động không thôi.
"Cám ơn con, Khải." Không nghi ngờ gì, hắn nhận lấy ly cà phê liền đưa lên miệng, uống hơn phân nửa ly mới nhíu mày."Cà phê bỏ thêm rượu?"
"Vâng, chú Andy nói cha gần đây không dễ dàng ngủ, con nghĩ uống một chút rượu sẽ ngủ ngon hơn một chút." Tốt nhất là ngủ thẳng đến tối. Cậu như không có việc gì nói.
Lane nghe vậy không khỏi cười."Cám ơn."
"Không khách khí." Hi vọng sáng sớm ngày mai tỉnh lại, cha hẳn không nghĩ muốn bóp chết con."Cha ngủ ngon, không nên ngủ quá trễ nha."
"Ngủ ngon." Lane từ ái nhìn Khải, đột nhiên, hắn tựa như nghĩ đến cái gì liền gọi cậu lại, "Đúng rồi, Khải."
Khải tim lỡ một nhịp, chỉ sợ cha nhìn ra quỷ kế của cậu."Chuyện gì ạ?"
"Hôm nay khiến cho con bị Juli làm tức giận, cha vẫn cảm thấy rất có lỗi, cha nghĩ cả đêm, cuối cùng quyết định, cha sau này sẽ không thử lại ý định đi tìm bạn gái khác nữa."
"Có ý tứ gì ạ?" Cậu nhíu mày.
"Ý là con sẽ không có mới mẹ, cha cũng vậy sẽ không có vợ."
Không cần! Cậu mới không nghĩ như vậy! Cậu muốn Katy làm mẹ mới của cậu á!
"Cha, " Ẩn nhẫn không được, cậu đối với cha mình nói: "Lời nói không cần nói được quá vẹn toàn."
"Cái gì?" Lane không hiểu, cho nên hỏi tới.
"Không có việc gì, con muốn đi ngủ, ngủ ngon." Cậu rất nhanh rời đi thư phòng, lưu lại một Lane đầu mờ mịt.
"Tiểu tử này. . . . . . Sao thế này a?"
Chương 3
Buổi sáng tám giờ, Katy đúng giờ đi làm.
Cô theo thói quen trước khi bắt đầu làm việc sẽ tới phòng Khải trước.
"Chào buổi sáng, Khải." Cô kéo rèm cửa sổ ra, khiến ánh mặt trời chiếu vào phòng.
Khải một bên dụi dụi mắt nhập nhèm buồn ngủ, một bên từ trên giường bò dậy, lại vừa đánh ngáp vừa nói chào buổi sáng.
"Chào buổi sáng, Katy."
"Ngủ rất ngon đi." Cô cười cười ngồi vào bên mép giường cậu, từ trong túi áo móc ra mấy viên kẹo đủ loại màu sắc khác nhau thả vào trong tay cậu."Đây là kẹo hôm nay, cô ngày hôm qua mua hương vị mới, chia một chút cho cháu ăn."
Cái loại cảm giác chia sẻ đó, cậu thật sự rất thích.
Khải đưa tay ôm lấy cô, từ trên người cô hấp thu ấm áp, lúc này Khải mới phù hợp với tuổi của cậu, như đứa bé một dạng tận tình mà làm nũng.
"Chớ nũng nịu, nhanh đi đánh răng rửa mặt, Andy chuẩn bị bữa ăn sáng rất ngon nha." Cô thương yêu vỗ vỗ mặt cậu, đẩy cậu vào phòng tắm đánh răng rửa mặt một phen.
Ở bên ngoài cửa phòng tắm, cô kêu, "Cô đi quét dọn đây."
Mới vừa ở bàn chải đánh răng bóp kem đánh răng lên, đang chuẩn bị đánh răng Khải lập tức tỉnh lại.
"Quét dọn? Cơ hội tới rồi!" Để xuống bàn chải đánh răng, cậu thật nhanh chạy ra khỏi phòng.
Nếu là bình thường, cậu căn bản là không thể mặc đồ ngủ rời phòng, nhưng là tình huống bây giờ không phải là so bình thường!
Vừa mới chạy ra khỏi phòng, cậu liền một đầu đụng vào Andy đang bưng điểm tâm vào phòng cho cậu, chỉ thấy Andy với vẻ mặt quái dị nhìn cậu.
"Khải thiếu gia, làm sao cậu. . . . . ."
"Chú Andy, cha cháu đâu?" Cậu vội vội vàng vàng hỏi.
"Thiếu gia còn chưa có ra cửa, còn ở trong phòng ngủ."
"Thật tốt quá!" Cậu lập tức xông ra ngoài.
Hoàn hảo tiếng bước chân dồn dập hòa cùng tiếng máy hút bụi đang hút làm sạch thảm lông dày vang lên, cho nên không có có đưa tới Katy nghi ngờ, dĩ nhiên cũng không có đánh thức Lane đang trong phòng ngủ say sưa.
Đi tới trước cửa phòng cha, quả nhiên nhìn thấy trên cái tay cầm ở cửa treo bảng hiệu "Chớ quấy rầy" , tối hôm qua cà phê bỏ thêm rượu Brandy phát huy hiệu quả, khiến Lane ngủ thẳng đến buổi sáng tám giờ, đây không phải là thói quen hắn bình thường có.
Khải một chút cũng không có phát giác khóe miệng mình nhếch lên, cười đến giống như đứa bé đang chơi trò đùa quái đản, cậu nhẹ nhàng linh hoạt đem bảng hiệu "Chớ quấy rầy" gỡ xuống, sau đó nhét vào trong khe cửa.
Đại công cáo thành!
Cậu sau đó lại nhẹ nhàng linh hoạt chính là đi về phòng mình, không cho Katy ở thư phòng phát hiện.
"Đã giải quyết xong." Cậu trở về phòng liền cười to không dứt.
"Khải thiếu gia, chuyện gì khiến cho cậu vui vẻ như vậy?" Andy tò mò hỏi, bởi vì chưa bao giờ nhìn thấy qua cậu vui vẻ cười to như vậy.
"Không có a." Cậu mới sẽ không nói cho người khác biết mưu kế của cậu đâu, liền Andy cũng sẽ không nói."Hôm nay bữa ăn sáng xem ra ăn thật
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
2195/3031
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
2195/3031
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ
Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt