watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Tiểu thuyết Ông Xã Hấp Dẫn Mê Hoặc Vợ

Lượt xem :
Chúc các bạn đọc truyện online vui vẻ!
Tình trạng: Hoàn Thành
Tác giả: Tả Vi
Tên truyện: Ông Xã Hấp Dẫn Mê Hoặc Vợ
Thể loại: Tiểu thuyết,Truyện Ngôn Tình

Tiểu thuyết ngôn tình lãng mạn


Chương 1
"Tập đoàn Long Đằng" phó tổng tài Đỗ Thiên Hải đang chống cằm ngồi trong phòng làm việc, ngồi ở trên ghế sô pha ghế tập trung suy nghĩ, vẻ mặt tuấn mỹ như vậy bởi vì ánh mắt chuyên chú kia mà càng bộc lộ thêm tính cách, có chứa mấy phần bình tĩnh. . . . . .

"Đỗ tiên sinh."

"Hừ. . . . . ." Hắn giơ tay lên yêu cầu cô gái trước mặt đừng nói chuyện. Hắn lúc này không thể phân tâm, hắn cần tập trung tinh thần tìm kiếm mục tiêu. . . . . .

Cầm lấy một ít tấm ảnh ghép lại thành bức tranh, hắn đang cố gắng nhìn hình ảnh trên cái hộp so với tấm ảnh đang ghép sao cho cùng màu sắc, hơn nữa phải tìm được vị trí ứng với nó.

"Đỗ tiên sinh, tôi sẽ không chiếm quá nhiều thời gian của anh." Đông Ánh Thần uyển chuyển nhắc nhở hắn, có thể cùng cô nói chuyện quan trọng cho xong trước hay không. Hắn lại tiếp tục "Hưu nhàn hoạt động". Cô không phải không biết bọn họ là "Tập đoàn Long Đằng" công việc "tự do" đến cỡ nào, nhưng người đàn ông này công việc thái độ thật đúng là nhàn hạ đến làm cho cô có chút bực mình.

Lần trước tìm đến hắn, hắn đang chơi cờ Tây Dương trong máy tính. Hôm nay lại để cho cô ngồi ở chỗ này nhìn hắn hơn nửa canh giờ để nói kế họach, vừa mở miệng hắn đã "Hừ" với cô, thật không hiểu được đây rốt cuộc là phòng làm việc hay là sân chơi của hắn, hắn rốt cuộc là tới làm công việc hay là tới chơi!

"Nếu cô bận, bây giờ cô có thể rời đi." Hắn làm vẻ không sao cả, lại ghép được thêm một mảnh, lai tiếp tục tiềm kiếm một...tấm khác hợp lại thành bức tranh. Dù sao bây giờ là cô có chuyện cần nói với hắn, không phải là hắn muốn nghe cô nói chuyện, cô quay đầu rời đi hắn hắn sẽ bớt việc.

Ngoài giờ làm việc chơi chút ít trò chơi là phương pháp thả lỏng tinh thần của Đỗ Thiên Hải. Mặc dù không ít người chất vấn những thứ trò chơi ích trí này chỉ biết gia tăng gánh nặng đại não, nhưng hắn chính là muốn lợi dụng phần cần thiết này để "Chuyên tâm", tạm thời để cho suy nghĩ hoàn toàn nhanh nhẹn công việc ở nơi đây, thú vị trong trò chơi có thể cân bằng tâm lý, sẽ giúp công việc của hắn càng có hiệu suất.

Hắn đã lường trước cô gái tên là Đông Ánh Thần đã nhiều lần quấy rầy, hắn tự hỏi, cũng không muốn nghĩ đến cô gái này không mời mà tới, trực tiếp chạy vào trong phòng làm việc của hắn như chỗ không người. Hắn không có gọi bảo vệ kéo cô ra ngoài, hắn còn chịu nghe kế họach mà cô nói nãy giờ là đã nhường lắm rồi, đã vậy cô còn không biết cảm ơn. . . .

Hắn nói tất cả phải chờ hắn ghép mấy tấm hình này thành bức tranh sẽ cho cô thời gian nói chuyện, lời này có khó hiểu như vậy không?

"Không, tôi không vội, xin anh cứ tự nhiên." người đàn ông này trong tay nắm giữ công ty cô, có thể tồn tại hay không một đường sống. Ở vị trí yếu thế Đông Ánh Thần đành phải hạ thấp tư thái, cô nặn ra một nụ cười rất có tính nhẫn nại, làm bộ mình như không có lịch trình khác, cũng không vội vã đi làm chuyện khác.

Dù sao chuyện trong công ty còn có thể đợi giải quyết so với "Long Đằng" là cô hiện tại gặp nguy cơ lớn nhất, mà cô thật vất vả mới nhìn thấy hắn trước mặt, có thể nào bởi vì không ưa thái độ nhàn nhã trong công việc của hắn mà quay đầu rời đi.

Chờ thì chờ chứ sao, chỉ cần có cơ hội giải quyết vấn đề khó khăn này, cho dù có tốn thời gian cả ngày, cô cũng tháp tùng hắn đến cuối!

"Vậy mới đúng." Hắn giương môi, đem một tấm hình đặt chính xác vị trí bức tranh, một câu hai ý nghĩa địa thầm chỉ đây mới là "Có việc cầu người" nên có thái độ như thế —— mặc dù cô căn bản còn không có cơ hội mở miệng nói rõ ý mình, nhưng hắn đã biết trước cô gái này tìm đến hắn nhất định muốn cùng "Long Đằng" nói chuyện công ty nhà cô và thương lượng vụ kiện có liên quan đến tòa án, cho nên thái độ đối với hắn đã mềm một chút, tận lực phối hợp yêu cầu của hắn, không dám chọc hắn không vui.

Hai mươi phút tiếp theo, cô không nói một tiếng, giống như rèn luyện tính nhẫn nại giống như ngồi nhìn hắn tìm từng tấm hình, từ từ hợp lại thành một bức tranh ——

". . . . . . Rốt cuộc tìm được ngươi." Đỗ Thiên Hải đè xuống dự tính hợp lại một tấm mảnh ghép cuối cùng lại thành bức tranh, ngẩng đầu, duỗi lưng dài thật mỏi, lấy ly trà lên uống một hớp.

"Xin hỏi, tôi hiện tại có thể nói chuyện sao?" Nhìn hắn dường như "Xong việc", Đông Ánh Thần mới mở miệng hỏi hắn.

"Có thể, bất quá xin nói ngắn gọn, tôi còn có rất nhiều chuyện bận rộn." Đỗ Thiên Hải nhìn đồng hồ đeo tay một chút, dáng vẻ bắt đầu bận rộn, muốn cô hãy bớt sàm ngôn đi, đừng chậm trễ thời gian quý giá của hắn.

Bất quá, hắn nghĩ lời cô có thể nói chắc cũng chỉ là "Nói nhảm" mà thôi, bởi vì hắn nhớ được có lần hắn đã đem lời rất rõ ràng nói xong với cô, tất cả công việc cũng nói xong rồi. Hôm nay cô lại cầu xin hắn thêm một lần, chuyện cũng sẽ không thể thay đổi. Mặc dù hắn từ trước đến giờ tôn trọng cuộc sống tự do trôi qua theo ý thích, nhưng về phương diện công việc hắn luôn luôn giải quyết theo việc chung, không có thể thương lượng đường sống .

"Tốt, tôi sẽ." Cô lộ ra vẻ cười nhạt, nghĩ thầm mình cũng không muốn lãng phí thời gian, so với hắn hơn vội vã hơn cô sớm một chút giải quyết chuyện này.

"Về việc lần trước chúng ta nói tới ——"

"Chờ một chút." Đỗ Thiên Hải lấy ra điện thoại cầm tay, nhưng ngay sau đó lại nói. "A, bảo bối. . . . . ."

Hắn lộ hàm răng trắng noãn, chân dài khẽ nhướng lên, dựa ra phía sau một chút, không e dè mình đang ở trước mặt Đông Ánh Thần cùng tình nhân hàn huyên, tình thoại liên tục.

"Em nhớ anh đến ăn không ngon a? Thật đáng thương nha. . . . . . Có, anh dĩ nhiên cũng có muốn, bảo bối, chờ anh tan việc lập tức đi tìm em, nhưng em cũng đừng ăn mặc quá gợi cảm, vậy sẽ hại anh chảy máu mũi . . . . . ." Hắn không coi ai ra gì trêu chọc tình nhân của hắn, kế hoạch hẹn hò ban đêm.

Mắt hạnh của Đông Ánh Thần lạnh nhạt lườm, im lặng không lên tiếng ngồi ở đối diện hắn. Mặc dù vẻ mặt bình tĩnh, trong lòng đang dần gợn sóng, cảm giác mình sắp nôn ra máu.

Chương 1.2

Người đàn ông này trong mắt như không có người! Một khắc trước mới chịu cho cô nói ngắn gọn, bày ra một dáng vẻ bận rộn, nhưng bây giờ lại đem cô gạt sang một bên nghe hắn nói chuyện yêu đương, trong nháy mắt biến thành tình thánh trong miệng đầy lời ngon tiếng ngọt, hắn cho là thời gian của cô không phải là thời gian sao?

Cô theo dõi hắn nụ cười tùy tiện của hắn, bỗng nhiên lại có cảm giác bị chơi đùa, cảm thấy hắn nói không chừng là cố ý muốn coi thường sự tồn tại của cô, làm cô biết địa vị mình đến cỡ nào bé nhỏ không đáng kể, căn bản không đáng để hắn đặt trong mắt.

Tình cảnh trước mắt thật khó khăn. Bởi vì cô đáp ứng giúp em trai trở lại tiếp nhận kinh doanh công ty. Trong hai tháng này cô đều hướng người cúi đầu chung quanh, đã nhìn không ít sắc mặt mọi người, cũng nghe rất nhiều lời nói lạnh nhạt. Có lẽ cùng cùng với những người mắng xối xả cô, người đàn ông này không tỏ thái độ kêu ngạo với cô, coi như là rất có "Phong độ". . . . . .

A. . . . Cô ở trong lòng t
123 ... 27>>
Bài viết liên quan!
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
41/7110
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT