Tiểu thuyết Một đêm vợ chồng
Lượt xem : |
/>
“Hải Nhân ngốc, cho dù em không nói, anh cũng sẽ hôn em.” Hắn không cho phép cô trốn tránh, đem cô kéo về trước mặt, trong lòng rất vừa lòng cô có nhớ rõ lời hắn nói, có điều, hiện tại hắn càng thích “trừng phạt” sự tự ti của cô, hắc hắc…
“Không được a! Em còn chưa đánh răng.” Cô hai tay che miệng, liều chết không theo.
Đáng tiếc được cái này mất cái khác, hắn dễ dàng rút đi thứ duy nhất che đậy trên người cô, đem cô áp đảo ở giường.
“Vậy được, anh hôn chỗ khác.” Hắn khoan dung nhượng bộ, lập tức đem dấu hôn trên người cô ôn tập một lần, rất nghiêm túc.
Đường Hải Nhân dần dần phát hiện người đàn ông này kỳ thực có chút bá đạo, những thứ hắn muốn rất khó bị ngăn cản, mà cơ hội mình muốn nói lại hắn cực kỳ bé nhỏ. Nhưng cô cũng không có ý tưởng muốn thắng hắn là được…
Bởi vì tình yêu của cô, chính là làm cho đối phương cảm thấy vui vẻ, chỉ cần cảm nhận được tình yêu của đối phương, cô tựa như đèn pin tràn ngập điện, nguyện ý vì đối phương nở rộ toàn bộ ánh sáng, không oán không hối hận.
“Nơi đó nhẹ một chút…” Mà Mạc Kiệt cũng thực dùng sức làm cho cô cảm thấy vui vẻ, mấy lần vượt quá sự tuyệt vời mà cô có khả năng chống đỡ.
Buổi sáng tinh mơ đẹp đẽ, hắn không nhịn được hoan hô, thật sự yêu chết mất hoạt động trừng phạt này.
Văn phòng to như vậy, Mạc Kiệt ngữa người tựa vào chiếc ghế da thoải mái, ngón tay thon dài tao nhã lồng vào nhau, theo thường lệ nghe trợ lý đặc biệt báo cáo các hạng mục công việc chung, kết thúc còn kèm theo một tin bát quái mới nhất…
“Trong công ty đã bắt đầu truyền ra tin đồn về việc quyền kinh doanh khả năng sẽ chuyển dời, hoài nghi công ty ông Mạc cổ phần của có phải hay không thực sự giao vào tay anh, thậm chí có người đoán thân thế của anh không đơn thuần, cho nên mới không được ông Mạc tín nhiệm…”
Những người khôn ngoan sẽ chặn đứng những tin đồn[2"> mà không phải là những người chết. Mọi người đều hiểu được ông Mạc trong tay nắm cỗ quyền công ty nhiều nhất, mà ông sau khi qua đời chậm trễ không có tin truyền ra đem cổ phần công ty chuyển cho danh nghĩa người cháu trai duy nhất, điều này nếu không phải đại biểu ông cũng không tin năng lực kinh doanh của người đang nhậm chức, thì căn bản ông không muốn tiện nghi cho một kẻ “người ngoài”. Tóm lại, điều trái với lẽ thường này đã làm cho nhóm cổ đông bình thường không hòa hợp với hắn lắm có cơ hội mượn đề tài để nói chuyện của mình.
“Đừng để ý đến bọn họ, chờ sau khi tôi kết hôn, những tin đồn này sẽ tự động biến mất.” Gương mặt tuấn nhã khó có khi hiển lộ một tia không kiên nhẫn trước mặt người khác, đột nhiên đối với những công việc buồn tẻ trước mắt này và những người đấu đá lẫn nhau quanh mình cảm thấy phiền chán, vì sao bọn họ sẽ không thể an phận một chút, đơn giản một chút giống Hải Nhân đáng yêu của hắn như vậy làm cho người ta vừa xem hiểu ngay, nghĩ đến cô luôn cảm thấy vui vẻ thoải mái, không có áp lực, tinh thần tỉnh táo.
Từ khi hai người có quan hệ thân mật, tâm của hắn giống như bị chế ước, thường thường sẽ nhớ tới cô gái nhỏ dịu dàng mềm mại kia, trong óc hiện lên nụ cười điềm tĩnh, thanh âm mềm nhẹ, thần thái xấu hổ của cô…
Càng hiểu biết cô, càng thích cô, hắn thật sự không thể phủ nhận bản thân đã động tâm đối với cô, trong nửa tháng này hắn làm việc càng chăm chỉ hơn, vì muốn dành nhiều hơn thời gian một chút ở bên cô, cùng cô cùng nhau “chơi”.
“Tổng giám đốc muốn kết hôn với cô Đường?” Mới nửa tháng, chẳng lẽ âm mưu của sếp… không, là kế sách thành công rồi?
Hắn đã gặp qua Đường Hải Nhân vài lần, cảm thấy cô chắc không phải là cô gái hời hợt, tùy tiện, nhưng dựa theo sự thiện lương đơn thuần của cô, sẽ bị sếp lừa cũng là chuyện nằm trong dự kiến.
“Qua vài ngày nữa tôi sẽ cùng cô ấy về quê một chuyến, trước mặt ba mẹ cô ấy cầu hôn, chuyện này sẽ không kéo dài lâu lắm.”
Trợ lý làm hết phận sự hỏi: “Cần giúp anh chuẩn bị quà tặng không?”
“Không cần, quà tặng cho nhà vợ tương lai đương nhiên phải để tôi tự mình đi chọn thì mới có thành ý.”
Hắn nâng lên mặt mày hớn hở, vốn cảm thấy đây là chuyện lãng phí thời gian, hiện tại bởi vì có thể làm cho cô gái kia mặt mày hớn hở, hắn cũng sẽ làm rất hăng hái.
“Tổng giám đốc thoạt nhìn giống như thực sự rất vui vẻ muốn kết hôn.” Hắn kinh ngạc thấy một bộ dáng “người gặp việc vui, tinh thần thoải mái” của sếp, chưa từng thấy qua Mạc Kiệt cười đến “vô tà” như vậy, kỹ thuật diễn hồn nhiên sẵn có, ngửi không được nửa điểm mùi vị tính kế và giả dối.
Nghĩ như vậy, thời gian này tổng giám đốc thường xuyên lộ ra loại biểu cảm “mặt mũi hiền lành” này, vài lần hẹn hò gần đây cũng không cần hắn đặt trước nhà hàng, nói sẽ tự mình lên mạng tìm kiếm, tìm một vài tiệm ăn nhỏ có phong cách tương đối bình dân mà cô Đường thích.
“Ừm.” Hắn khoái trá cười nói. Nhìn đồng hồ, sắp đến thời gian nghỉ ngơi của bạn gái.
Mạc Kiệt tươi cười lớn hơn nữa, cầm lấy di động, ấn xuống số của cô.
Từ Vĩ Dân nhìn vẻ mặt vui vẻ như muốn đi lĩnh thưởng của sếp, không khỏi lại sửng sốt, thức thời rời khỏi văn phòng.
“Anh hôm nay sẽ đúng giờ tan tầm, cùng nhau ăn bữa tối, em lại giúp anh cùng đi chọn quà đưa cho ba mẹ…”
Cùng nhau?
Ba mẹ?
Chậc chậc… Cái này thật sự là thời khắc chứng kiến kỳ tích, trợ lý Từ không nhịn được chậc chậc lấy làm kỳ ở trong lòng, cảm thấy tổng giám đốc chắc không phải giả diễn rất tự nhiên, mà chính là thực sự yêu ai yêu cả đường đi, trượt chân rơi vào trong bể tình.
Nhưng vô luận như thế nào, hắn thà rằng muốn sếp dùng nhiều thời gian một chút trở về với vợ yêu tương lai, cũng đừng lưu lại cùng bọn họ tăng ca, khiến cho bọn họ tinh thần áp lực.
Suy nghĩ một chút, cô Đường một người hy sinh, thật sự là công đức tạo phúc đại chúng nha!
[1"> thêu hoa trên gấm, ví với việc làm cho sự vật đẹp hơn.
[2"> Gossips and rumors will only be stopped by the wise/A wise man does not believe in rumors: ý chỉ những tin đồn không có cơ sở, khi đến tai những người thông minh thì không còn lưu hành, thường nói về những tin đồn chịu nhiều sự phân tích.
Buổi trưa cuối tuần bọn họ trở lại quê của Đường Hải Nhân, một ngôi nhà trệt ở trong ngõ, ba mẹ cô, anh hai, chị dâu, chị ba, anh rể, em trai út và cháu trai, tất cả đã ở trong nhà chờ hai người bọn họ.
Bề ngoài, gia thế Mạc Kiệt xuất chúng, cùng với cách nói năng nho nhã lễ độ rất nhanh đã thắng được hảo cảm của mọi người, hơn nữa anh trai của Đường Hải Nhân làm cảnh sát đã lén điều tra em rể tương lai, trước giờ không có ăn chơi chác tán gái gú bài bạc gì hết, trong hộ tịch cũng thực sự chỉ còn hắn một người.
Thân thế đáng thương làm cho người của Đường gia trung hậu thành thật cảm thấy thương cảm hơn một phần cho hắn, mẹ Đường và chị dâu còn riêng vì hắn mà làm một bàn đầy món ăn sở trường mà quy mô của nó chỉ có khi mừng năm mới để chiêu đãi đứa con rể tương lai này, một đám người trò chuyện với nhau thật vui.
Chạng vạng, Mạc Kiệt nhận được điện thoại từ trợ lý, phải sớm hơn thời gian dự định về Đài Bắc xử lý sự tình.
“Thật có lỗi, đã nói muốn ở lại một đêm, anh lại bỏ lại một mình em về trước.” Hắn để cho cô tiễn đến ngoài cửa Đường gia, lần này thực sự hắn rất có cảm giác lưu luyến không rời, bất đắc dĩ kh
“Không được a! Em còn chưa đánh răng.” Cô hai tay che miệng, liều chết không theo.
Đáng tiếc được cái này mất cái khác, hắn dễ dàng rút đi thứ duy nhất che đậy trên người cô, đem cô áp đảo ở giường.
“Vậy được, anh hôn chỗ khác.” Hắn khoan dung nhượng bộ, lập tức đem dấu hôn trên người cô ôn tập một lần, rất nghiêm túc.
Đường Hải Nhân dần dần phát hiện người đàn ông này kỳ thực có chút bá đạo, những thứ hắn muốn rất khó bị ngăn cản, mà cơ hội mình muốn nói lại hắn cực kỳ bé nhỏ. Nhưng cô cũng không có ý tưởng muốn thắng hắn là được…
Bởi vì tình yêu của cô, chính là làm cho đối phương cảm thấy vui vẻ, chỉ cần cảm nhận được tình yêu của đối phương, cô tựa như đèn pin tràn ngập điện, nguyện ý vì đối phương nở rộ toàn bộ ánh sáng, không oán không hối hận.
“Nơi đó nhẹ một chút…” Mà Mạc Kiệt cũng thực dùng sức làm cho cô cảm thấy vui vẻ, mấy lần vượt quá sự tuyệt vời mà cô có khả năng chống đỡ.
Buổi sáng tinh mơ đẹp đẽ, hắn không nhịn được hoan hô, thật sự yêu chết mất hoạt động trừng phạt này.
Văn phòng to như vậy, Mạc Kiệt ngữa người tựa vào chiếc ghế da thoải mái, ngón tay thon dài tao nhã lồng vào nhau, theo thường lệ nghe trợ lý đặc biệt báo cáo các hạng mục công việc chung, kết thúc còn kèm theo một tin bát quái mới nhất…
“Trong công ty đã bắt đầu truyền ra tin đồn về việc quyền kinh doanh khả năng sẽ chuyển dời, hoài nghi công ty ông Mạc cổ phần của có phải hay không thực sự giao vào tay anh, thậm chí có người đoán thân thế của anh không đơn thuần, cho nên mới không được ông Mạc tín nhiệm…”
Những người khôn ngoan sẽ chặn đứng những tin đồn[2"> mà không phải là những người chết. Mọi người đều hiểu được ông Mạc trong tay nắm cỗ quyền công ty nhiều nhất, mà ông sau khi qua đời chậm trễ không có tin truyền ra đem cổ phần công ty chuyển cho danh nghĩa người cháu trai duy nhất, điều này nếu không phải đại biểu ông cũng không tin năng lực kinh doanh của người đang nhậm chức, thì căn bản ông không muốn tiện nghi cho một kẻ “người ngoài”. Tóm lại, điều trái với lẽ thường này đã làm cho nhóm cổ đông bình thường không hòa hợp với hắn lắm có cơ hội mượn đề tài để nói chuyện của mình.
“Đừng để ý đến bọn họ, chờ sau khi tôi kết hôn, những tin đồn này sẽ tự động biến mất.” Gương mặt tuấn nhã khó có khi hiển lộ một tia không kiên nhẫn trước mặt người khác, đột nhiên đối với những công việc buồn tẻ trước mắt này và những người đấu đá lẫn nhau quanh mình cảm thấy phiền chán, vì sao bọn họ sẽ không thể an phận một chút, đơn giản một chút giống Hải Nhân đáng yêu của hắn như vậy làm cho người ta vừa xem hiểu ngay, nghĩ đến cô luôn cảm thấy vui vẻ thoải mái, không có áp lực, tinh thần tỉnh táo.
Từ khi hai người có quan hệ thân mật, tâm của hắn giống như bị chế ước, thường thường sẽ nhớ tới cô gái nhỏ dịu dàng mềm mại kia, trong óc hiện lên nụ cười điềm tĩnh, thanh âm mềm nhẹ, thần thái xấu hổ của cô…
Càng hiểu biết cô, càng thích cô, hắn thật sự không thể phủ nhận bản thân đã động tâm đối với cô, trong nửa tháng này hắn làm việc càng chăm chỉ hơn, vì muốn dành nhiều hơn thời gian một chút ở bên cô, cùng cô cùng nhau “chơi”.
“Tổng giám đốc muốn kết hôn với cô Đường?” Mới nửa tháng, chẳng lẽ âm mưu của sếp… không, là kế sách thành công rồi?
Hắn đã gặp qua Đường Hải Nhân vài lần, cảm thấy cô chắc không phải là cô gái hời hợt, tùy tiện, nhưng dựa theo sự thiện lương đơn thuần của cô, sẽ bị sếp lừa cũng là chuyện nằm trong dự kiến.
“Qua vài ngày nữa tôi sẽ cùng cô ấy về quê một chuyến, trước mặt ba mẹ cô ấy cầu hôn, chuyện này sẽ không kéo dài lâu lắm.”
Trợ lý làm hết phận sự hỏi: “Cần giúp anh chuẩn bị quà tặng không?”
“Không cần, quà tặng cho nhà vợ tương lai đương nhiên phải để tôi tự mình đi chọn thì mới có thành ý.”
Hắn nâng lên mặt mày hớn hở, vốn cảm thấy đây là chuyện lãng phí thời gian, hiện tại bởi vì có thể làm cho cô gái kia mặt mày hớn hở, hắn cũng sẽ làm rất hăng hái.
“Tổng giám đốc thoạt nhìn giống như thực sự rất vui vẻ muốn kết hôn.” Hắn kinh ngạc thấy một bộ dáng “người gặp việc vui, tinh thần thoải mái” của sếp, chưa từng thấy qua Mạc Kiệt cười đến “vô tà” như vậy, kỹ thuật diễn hồn nhiên sẵn có, ngửi không được nửa điểm mùi vị tính kế và giả dối.
Nghĩ như vậy, thời gian này tổng giám đốc thường xuyên lộ ra loại biểu cảm “mặt mũi hiền lành” này, vài lần hẹn hò gần đây cũng không cần hắn đặt trước nhà hàng, nói sẽ tự mình lên mạng tìm kiếm, tìm một vài tiệm ăn nhỏ có phong cách tương đối bình dân mà cô Đường thích.
“Ừm.” Hắn khoái trá cười nói. Nhìn đồng hồ, sắp đến thời gian nghỉ ngơi của bạn gái.
Mạc Kiệt tươi cười lớn hơn nữa, cầm lấy di động, ấn xuống số của cô.
Từ Vĩ Dân nhìn vẻ mặt vui vẻ như muốn đi lĩnh thưởng của sếp, không khỏi lại sửng sốt, thức thời rời khỏi văn phòng.
“Anh hôm nay sẽ đúng giờ tan tầm, cùng nhau ăn bữa tối, em lại giúp anh cùng đi chọn quà đưa cho ba mẹ…”
Cùng nhau?
Ba mẹ?
Chậc chậc… Cái này thật sự là thời khắc chứng kiến kỳ tích, trợ lý Từ không nhịn được chậc chậc lấy làm kỳ ở trong lòng, cảm thấy tổng giám đốc chắc không phải giả diễn rất tự nhiên, mà chính là thực sự yêu ai yêu cả đường đi, trượt chân rơi vào trong bể tình.
Nhưng vô luận như thế nào, hắn thà rằng muốn sếp dùng nhiều thời gian một chút trở về với vợ yêu tương lai, cũng đừng lưu lại cùng bọn họ tăng ca, khiến cho bọn họ tinh thần áp lực.
Suy nghĩ một chút, cô Đường một người hy sinh, thật sự là công đức tạo phúc đại chúng nha!
[1"> thêu hoa trên gấm, ví với việc làm cho sự vật đẹp hơn.
[2"> Gossips and rumors will only be stopped by the wise/A wise man does not believe in rumors: ý chỉ những tin đồn không có cơ sở, khi đến tai những người thông minh thì không còn lưu hành, thường nói về những tin đồn chịu nhiều sự phân tích.
Buổi trưa cuối tuần bọn họ trở lại quê của Đường Hải Nhân, một ngôi nhà trệt ở trong ngõ, ba mẹ cô, anh hai, chị dâu, chị ba, anh rể, em trai út và cháu trai, tất cả đã ở trong nhà chờ hai người bọn họ.
Bề ngoài, gia thế Mạc Kiệt xuất chúng, cùng với cách nói năng nho nhã lễ độ rất nhanh đã thắng được hảo cảm của mọi người, hơn nữa anh trai của Đường Hải Nhân làm cảnh sát đã lén điều tra em rể tương lai, trước giờ không có ăn chơi chác tán gái gú bài bạc gì hết, trong hộ tịch cũng thực sự chỉ còn hắn một người.
Thân thế đáng thương làm cho người của Đường gia trung hậu thành thật cảm thấy thương cảm hơn một phần cho hắn, mẹ Đường và chị dâu còn riêng vì hắn mà làm một bàn đầy món ăn sở trường mà quy mô của nó chỉ có khi mừng năm mới để chiêu đãi đứa con rể tương lai này, một đám người trò chuyện với nhau thật vui.
Chạng vạng, Mạc Kiệt nhận được điện thoại từ trợ lý, phải sớm hơn thời gian dự định về Đài Bắc xử lý sự tình.
“Thật có lỗi, đã nói muốn ở lại một đêm, anh lại bỏ lại một mình em về trước.” Hắn để cho cô tiễn đến ngoài cửa Đường gia, lần này thực sự hắn rất có cảm giác lưu luyến không rời, bất đắc dĩ kh
Bài viết liên quan!