Cô đừng gọi tên tôi như thế… mọi chuyện kết thúc rồi
Tại sao?
Cô nghĩ là tại sao .
Em ko làm gì cả, em thật sự ko làm gì cả .. anh ..
Thế còn chuyện cô ngủ với thằng bạn tôi cũng ko là gì cả đúng ko ?
Huy, em …em
Cô hiểu rồi chứ .. cuối cùng thì …tôi đã yêu một con * …coi như tôi đã nhầm
Em.. em .. huy à, trời ơi, em phải nói gì đây.
Bỏ ra đi ..
Những bước chân vội vãbước lên chiếc mes .. lao thẳng đi .. bỏlại một người dưới ngọn đèn đường chói rọi và những hàng nước mắt ướtđẫm mi ..
Cám ơn anh, em đã làm được rồi … em đã làm anh rời xa em đc rồi .. đi đi Huy, đừng trở lại nữa .. thế giới của anh, ko thuộc về nơi em .. em xin lỗi ..
2 ngày trước :
Tôi nghe nói bố cô đang bị ung thư gan đúng ko ?
Sao bác biết ạ ?
Bây giờ cô đang cần tiền để chữa trị cho ông ấy ?
Vâng ..
Cầm số tiền này và rời xa thằng con trai tôi ra .. nó đủ để cô đưa ông ấy sang nước ngoài.cô hiểu chứ ?
………
Sao, ít à ?
Dạ ko, đủ rồi .. cám ơn bác, …con trai của bác, sẽ ko còn dính líu gì đến cháu nữa
Gia đình Huy biết .. vẫn cái điệu môn đăng hộ đối mà chia rẽ tình cảm lứa đôi … Vung những đồng tiên bạc bẽo để bắt Chi phải bỏ Huy, vì bố… Chi căn răng ôm nhục mà nhận lấy những đồng tiền ấy .. nó nhục nhã lắm .. nhưng thà cứu cha mình .. từ bỏtình yêu của bản thân, cô chấp nhận ..vì Chi là đứa con có hiếu !!
Bố Chi được điều trị trong một bệnh viện lớn …và cuộc đời thật trớ trêu, cô đã đi vào cáinghề đó .. cái nghề mà trước khi bỏ cô, Huy đã gọi cô như thế …. một con * ..
Nuốt nước ,mắt vào trong, nhận lấy đồng tiền bẩn thỉu sau cái thân xác bị hành hạ tả tơi .. những vết máu đỏ trên nền gra giường trắng .. nhữngbao cao su dai dẳng nỗi đau .. đời congái .. bị vết đen bám lấy .. một đứa con gái , đã ko còn trinh trắng .. đứa con gái , trở thành đi điếm vì cuộc sống quá khó khăn… Có ai đó bảo đừng bao giờ đổ thừa cho hoàn cảnh.. nhưng đừng bảo rằng, hoàn cảnh ko ép buộc con người , phải ko ???
Huy đến tìm Chi vào một đêm lạnh .. trời ko sao .. chỉ sáng bằng cái ánh đèn hắt hiu hôm cậu xua đuổi cô khỏi bàn tay ấy .. 1h sáng … những cái đập cửa nhẹ nhàng …Chi bước ra với chiếcváy trắng và khoác thêm áo sơ mi dàidài , mái toc xoã dài vẫn như ngày ấy,chỉ có điều hao gầy và tiều tuỵ đi nhiều … cô sững sờ khi nhìn thấy cậu.. bàn tay run giữ lấy thanh cửa .. ánh mắt nhìn nhau ko nói lời nào .. Huy gạt tay cô ra, đi thẳng vào trong, vẫn cái ko gian nồng ấm ấy … cậu ngồi xuống ghế, chỗ mà cậu vẫn hay ngồi đợi cô …, đặt chiếc chìa khoá xe lên bàn , nhìn cô chốc lát :
_Anh.. anh đến có chuyện gì ..
Tôi tưởng một người trong nghề như cô thì ko cần phải hỏi chứ .
Tôi ko hiểu ..
1 đêm, bao nhiêu ?
Anh nói cái gì ..
Tôi cần cô 1 đêm đấy ..
Xin lỗi, hôm nay tôi mệt ..
Tưởng cô cần tiền trên hết chứ ?
Tôi ko cần anh đến đây để sỉ vả tôi như thế, có gì thì nói thẳng ra ..
Huy đứng dậy, đi về phía cửa … kéo tay Chi vào, đóng sầm lấy cánh cửa ấy , siết chặt hai bờ vai cô lại … , đẩy cô xuống chiếc giường trắng ấy .. và :
Đối với một người như cô, có cần phải nhẹ nhàng ko ..?
Chi chỉ biết mở tròn hai mắt nhìn Huy,đã ko còn là người mà cô yêu thắm thiết .. giờ trước mắt Chi, Huy là người khách, một torng những ngườikhách trong đêm bắt cô phải phục vụ…cậu xé toang chiếc sơ mi mỏng manh trên người cô …gỡ hai sợi dây trên chiếc váy .. và lột trần tấm thân ấy .. cậu nhìn đăm đăm vào cơ thể cô.. còn cô, nhắm chặt mắt lại .. để Huy muốn làm gì thì làm …
Cậu hôn cô ấy, hôn từ trên trán xuống, và đôi khi, nếm đc vị mặt trên đôi mắt đang nhắm chặt kia … những chiếc hôn hờ hững, những nụ hôn .. ko chứa đựng tình yêu …..Chợt, chi mởmắt ra :
Có cần hàng ko … nếu anh sợ … tôi bẩn ?
…..
Sao thế , anh muốn thì tôi phục vụ tận tình ..
Huy ghì hai bàn tay Chi xuống giường.. 1 giọt , 2 giọt .. và những vết máu lan trên nền giường trắng … nó đỏ ..
4h sáng, Huy tỉnh dậy … tung chăn bước ra khỏi giường .. với lấy chiếc áo văng trên sàn .. rút từ trong bóp, 2 tờ 100USD, quăng vào giường, như vung tiền cho một đứa ăn xin ..Chi lẳng lặng làm ngơ .. cho đến khi, nghe thấy tiếng động cơ xe ô tô chạy.. cô mở mắt , nắm lấy 2 tờ giấy ấy .. khóc thầm trong màn đêm còn cô quạnh ..
2 tuần sau, người ta rút ống thở oxi từ trong miệng bố cô ra .. người ta trùm tấm vải trắng lên người ông ấy, người ta giữ cô lại .. người ta mang bố cô đi .. khi ông ấy ko còn hơi thở .. Tiếng kêu gào trong bệnh viện ,, khócthan cho người cha ra đi quá sớm, hay khóc vì sự cố gắng của mình ko còn ý nghĩa nữa đâu .. Chi như hoàn toàn sụp đổ .. cô thấy tội cho chính mình, cho cuộc đời nhục nhã bất công. cho tình yêu đã ko còn nhịp đập.. cho cái màng trinh, nó đã rách mất rồi , cho đời con gái, ko còn lại jì trong trắng .. !!!
Con bé ấy nó bỏ mày chưa ?
Bố nói cái gì ?
Thì cái con Chi gì ấy, tao đưa tiền cho nó, bảo nó bỏ mày đi, xem ra con này cũng thích tiền nhỉ ..
Bố nói cái gì ?
Thằng này điếc à, đã bảo là tao đưa tiền cho nó để nó bỏ mày
Cô ra ngay đi, tôi có chuyện cần nói ..
Chuyện gì nữa, tôi ko còn làm nghề ấy nữa đâu, muốn gì thì đi tìm người khác .
Ko phải chuyện ấy ..
Chứ chuyện gì ?
Sao.. sao em lại lừa anh ?
Tôi lừa anh chuyện gì .. à mà quên, tất cả những việc từ trước đến giờ, anh đều coi như tôi phản bội anh mà phải ko?
Chi, do bố anh đúng ko ?
…..
Do bố anh dúng ko, em nói đi ..
Ko, do tôi, do tôi muốn vậy ..
Anh xin lỗi mà Chi, anh đã làm tổn thương em rồi, em ra đây đi đc ko ?
Điều cuối cùng tôi muốn nói với anh là.. từ lúc đầu, tôi đến với anh, chỉ vì tiền, tôi là đứa con gái vì tiền mà bất chấp tất cả.. ngay cả việc làm * đấy .. anh thấy chưa .. vì thế .. tránh xa tôi ra, đối với tôi lúc này anh ko còn giá trị lợi dụng nữa, tất cả hết rồi , hiểu ko ? Anh về đi, đừng lảng vảng trước nhà tôi nữa, tôi thật sự … ko muốn nhìn thấy anh .
Em nói đủ chưa?
Đủ rồi ..
Tít… tít .. tít … chiếc dt vừa gập vào .. thì cánh cửa nhà Chi cũng đúng lúc mở toang ra .. nhìn theo bóng Huy khuất xa, cô chạy theo, chạy thật nhanh và ôm chầm lấy cậu ấy …..những lời phũ phàng đó, ko đủ để lừa dối 1 tình yêu
_1 lần thôi, lân cuối … đừng quay lại Huy .. đừng nói gì cả .!
Những tiếng nấc, những tiếng ho sảng đau lòng .. cô vội bỏ Huy ra.. và quay nhanh mặt đi .. Huy vẫn đứng đó, một phút .. và những bước chân vô tình bắt đầu bước chậm .. khoảng cách ấy .. càng ngày càng xa. như là, ko còn bên nhau vậy
Vê đến nhà, tự nhiên Huy thấy áo mình ướt ướt … cởi áo ra .. và .. nhữngvết máu trên bờ vai mình .. nó đỏ thẫm .. ko có vết thương, là là những vết máu … Và nhớ lại lúc Chi ôm cậu .. cô ấy .. ho …
Tiếng cửa nhà đập inh ỏi mà ko có bóng người ra … bàn chân đạp mạnh vào cửa, nó bật tung ra .. chạy đến bên giường, và Chi đã nằm đó ..bên những viên thuốc vung * .. và bàn tay đầm đìa máu từ khoé miệng .. ánh mắt ko còn trong trẻo, khuôn mặt ko còn tươi sáng như ngày nào …Huy gục xuống bên cô :
Chi à, nhìn anh nào, em làm sao thế này ..
Huy … em mệt quá …
Em lạnh wá, anh đưa em đến bệnh viện ..
Ko kịp nữa đâu .. di căn.. ung thư gan … của bố .. ko kịp nữa rồi .. anh ở bên em một lát thôi đc ko ?
Anh sẽ bên em mãi mãi mà .. , đừng sợ, anh sẽ đưa em đi
Ko .. anh này .. đêm hôm đó
Em đừng nói nữa
Em .. hôm đó là em tự nguyện .. anh còn yêu em chứ
Anh .. anh vẫn yêu em từ trước đến giờ mà..
Chắc chắn chứ ?
Uh
Anh à, cái áo đó, giữ nhé.. vì.. còn máu của em ..
Chi .. em ko đc bỏ anh .. ko đc…Chi à ..
Một ánh sao vụt tắt trên bầu trời .. hoàng hôn chưa tỉnh giấc … bóng em khuất xa.. để lại trên vai anh, là những vết máu chưa mờ!!.