watch sexy videos at nza-vids!
XEMMIENPHI.WAP.SH
Hãy lưu lại trang này XEMMIENPHI.WAP.SH wap giải trí miễn phí, nội dung cập nhật liên tục

Một kết thúc bất ngờ

Tớ sắp đi rồi! Cậu có…buồn không?
Nó ngồi im chẳng nói gì, chỉ có hai dòng nước mắt lăn dài trên khuôn mặt bầu bĩnh ấy. Buồn lắm nhưng chẳng biết làm sao giờ, chẳng lẽ lại đi theo anh? Còn chuyện níu kéo anh ở lại thì lại là không thể-nó còn quá bé… Tất cả như chỉ là một giấc mơ. Nó coi là thế, nhưng thật tiếc là không …Xem thêm♥ và 15 missed calls. Nó cố mở mắt và bấm số gọi lại.
Alo – Anh bắt máy 1 cách nhanh chóng.
_Vũ à….. – Nó ngất lịm đi.
_Nhi, Nhi ơi! Vũ nghe này, NHi về nhà chưa, Vũ đến nhà Nhi nhé!
Anh lo lắng hỏi nó, nhưng không 1 lời đáp lại.
_Nhi, Nhi, Nhi….Nhi nghe Vũ nói không hả?? Nói gì đi chứ? Đừng im lặng như thế Vũ sợ lắm.
Bên kia vẫn chưa tắt máy nhưng sao lại không nói gì? Anh tắt và gọi lại không biết bao nhiêu cuộc. Tất cả chỉ trong vô vọng. Anh thất vọng và cứ tự dằn vặt mình, chiếc điện thoại thì hoạt động hết công suất. Anh ra lệnh cho tất cả bọn đàn em đi tìm.
Bố và anh nó không thấy nó ở nhà cũng rất lo vì đi đâu nó cũng báo trước, nhưng hôm nay thì không. Chiếc điện thoại của nó thì cứ nhấp nháy, rung rung liên hồi…
_Chúng mày tìm nhanh lên, còn Huy mày xem xem con Mai đến chưa tóm cổ nó ra đây cho tao.
Anh đến trường từ sáng sớm không như mọi hôm, anh lo cho nó. Chạy như lũ vịt qua lại các phòng và Minh hô to:
_Vũ, trong nhà kho có người.
Anh chạy lại phá tan cái khóa cửa, lao vào và trước mắt anh bây giờ là một đứa con gái, áo sơ mi thấm đẫm màu đỏ, chiếc cặp sách tung tóe SGK, VBT, vở ghi với dòng chữ “Nguyễn Linh Nhi- 12A5”. Không tin vào mắt mình, anh tiến lại gần, ôm thật chặt nó, trong vòng tay và ở cổng trường, Minh đã gọi sẵn 1 chiếc xe cứu thương.
Chỉ có anh – một mình anh bên ngoài cánh cửa phòng cấp cứu. Anh đứng ngồi không yên, lo lắng, thấp thỏm, xoa đầu, vẻ mặt buồn bã. Sau 3h-cánh cửa mở-anh chạy đến và nhận được câu nói từ người đàn ông áo trắng :’’ Cô ấy yếu quá, suy nhược cơ thể, mất máu nhiều và cơ thể có nhiều vết bầm tím. Nhưng cậu cứ yên tâm, chúng tôi đã đưa cô ấy thoát khỏi giai đoạn nguy hiểm rồi. “
_Cảm ơn !!!!! – Anh thở nhẹ và ngồi xuống hàng ghế bên ngoài.

MỘT KẾT THÚC BẤT NGỜ

Quay lại trường, anh đến 12A4 với vẻ mặt lạnh lùng khiến người khác nhìn phải khiếp sợ. Đến nơi, anh hét to:
_Đi ngay ra căng tin, đừng để tôi phải vào lôi cổ xuống!
Một con nhỏ ngồi bàn 5 dãy trong cùng đang run run sợ hãi đứng dậy và bước ra khỏi cửa lớp.
Anh đã dặn thằng Long xin nghỉ 1 tiết, cắt cử thằng Huy đến trông nó. Còn anh đang ở đây, đứng cái chỗ mà những giọt máu của nó đã rơi xuống. Còn Mai, nó đợi ở căng tin nhưng không thấy, “ting ting ting”- 1 tin nhắn mới từ 1 số máy lạ: “Ra cửa nhà kho đi”. Anh nói to là xuống căng tin nhưng lại hẹn ra nhà kho để tránh có người đi theo làm nên scandal. Con bé sợ hãi tiến lại gần chỗ anh. Anh lên tiếng:
_Làm ra được những chuyện hãm hại người khác như thế mà giờ lại biết sợ cơ à?
Con nhỏ không nói gì, cúi gằm mặt xuống
_Nói đi chứ??? Tôi muốn biết tại sao bạn lại làm hại đến Nhi? – anh nói như muốn quát vào mặt nó.
_Tớ…tớ không muốn nhìn thấy cái cảnh cậu cầm tay đi bên cạnh 1 cô gái khác. Tớ chỉ muốn nói cho cô ta biết là tớ yêu cậu chứ không cố ý làm hại đến cô ta như thế đâu, thật sự là như thế, cậu phải tin tớ. – Con nhỏ gào lên giải thích với những giọt nước mắt giả tạo.
*Bốp* – anh tát Mai một cái đau điếng và nói:
_Bạn nên nhớ là KHÔNG AI CÓ THỂ NGĂN CẢN VÀ CHIA RẼ ĐƯỢC CHÚNG TÔI!!!!
Nói rồi anh bỏ đi, để lại nhỏ Mai khóc nức nở trong sự thù hận và bực tức.
*******
Anh quay trở lại bênh viện với nó. Bố và anh trai sau khi nhận được tin đã tức tốc “bốc khói” xe ô tô, lướt nhanh qua các con phố và hiện giờ là đã có mặt tại hành lang bệnh viện. Chắc là bố nó đã biết mọi sự nhưng vẫn đứng ngồi không yên vì giờ nó vẫn chưa tỉnh. Anh nó chỉ hơn nó có 2 tuổi, chưa vợ con nên rất quan tâm và yêu quý nó khi mà thấy nó như vậy, anh rất lo và quyết tâm là sẽ cho kẻ hại nó 1 bài học nhớ đời- 1 kẻ đánh người không ghê tay. Anh đã nghỉ học 4 ngày….. Và đó cũng là cái khoản thời gian mà nó hôn mê.
Sáng hôm ấy…..
Nó mở mắt. Xung quanh nó bây giờ là một màu trắng. Một màu trắng tinh khôi mà nó vẫn thích vì nó cảm thấy an tâm và đó không phải là cái không gian màu đen lạnh lẽo như hôm ấy-hôm mà anh “dở hơi” đi xe đạp; và đặc biệt hơn là có một bàn tay đang nắm chặt và truyền hơi ấm sang nó.
_Nhi tỉnh rồi à? Có đau ở đâu không? Vũ gọi bác sĩ cho Nhi nhé! – Anh giật mình khi thấy cái gì động đậy ở tay.
_Nhi không sao đâu. Mà đây là đâu thế? – Nó ngạc nhiên.
_À, đang ở cạnh 1 hoàng tử ĐẸP TRAI, ^^! Mà ngủ mấy ngày nay rồi, chẳng chịu dậy đi chơi với hoàng tử gì cả”
Nó chỉ cười nhẹ và nghĩ thầm “Người yêu tôi lại chuẩn bị ăn vạ giống Chí Phèo rồi. keke”
~~~
Mấy hôm sau…..
_ Nhi ăn cam nhé à không ăn lê này, bố vừa mang vào đấy hay Vũ lấy sữa uống cho đỡ khát nhá…
_Khổ quá!!!! Có đói khát gì đâu mà lúc nào cũng bắtn uống thế thì chết tôi à? Tôi khỏe lắm rồi chứ ốm yếu gì đâu, lên mấy kg rồi đấy! Hix hix.
_Tôi với ai thế? Hổ báo à?? Phạt nhé, 1 cốc nước cam, 2 quả lê! Không ăn nhanh là Vũ không chơi cùng đâu. Hê hê.
Tại một căn phòng….lúc nào cũng đầy ắp những tiếng cười giòn tan và ở đó có 2 trái tim đang rất hạnh phúc.
*******
Anh trai nó sau khi tìm ra kẻ hãm hại cô em gái thân yêu thì đã gặp. Anh không hề đánh, chửi hay mắng nặng lời với nhỏ Mai, nhưng tại sao nhỏ Mai đã từ bỏ hẳn giấc mơ “Hot boy Vũ” và không còn làm phiền đến nó?? Đơn giản vì anh ấy cũng không kém Vũ là bao. Tuy 20 nhưng vẫn còn teen lắm. Sau khi nói chuyện, anh nhận ra Mai cũng không phải là người xấu, chỉ là 1 chút long ganh tỵ và bồng bột nên đã gây ra hậu quả như thế. Còn cái tát nhẹ của Vũ tuần trước dành cho Mai mà không phải là một trận đòn nhừ tử là vì anh quan tâm đến nó và sợ sau này Mai sẽ tìm đến nó trả thù thì lúc ấy biết đâu anh đã đi xa, sẽ không còn ai chăm sóc cho nó như bây giờ.
********
Còn 2 tuần……
_Đi đâu đó?- Bố nó quát khi thấy nó lấm lét từ trên tầng xuống.
_Dạ…dạ… con đi học. Hix
_Đi học mà ăn mặc vậy hả? – Bố giận dữ
_Dạ…dạ con đi chơi. Hu hu T
T . Đã bị bắt rồi.
_Ừ, thế thôi đi đi!!! Mà cầm tiền ăn sang này con gái – bỐ nó cười đắc chí khi dọa nó 1 phe và rút ra mấy tờ pôlime xanh nước biển.
Bố vẫn thế từ sau khi đó, bố đã quan tâm đến nó nhiều hơn trước. Chỉ đơn giản và thanh thản không nghĩ ngợi nhiều “Bố yêu nó” và không muốn nó chịu bất cứ 1 tổn thương nào khác nữa.
Anh chờ nó đã lâu ngoài cổng….Nó bước nhẹ nhàng….Òaaaaa……
_Khiếp, Nhi đe dọa tinh thần Vũ cơ à? Được lắm. Hix hix
_Ôi, chỉ đùa tý xíu làm gì mà như cháy nhà thế!!! – Nhi cười và giải thích.
_Thôi thôi đừng biện hộ nữa, Vũ không phải chủ tòa đâu, lên xe nhanh Vũ chở đến đồn công an, nhanh nhanh, đi luôn!!! – Vũ giục Nhi
_Rồi rồi, lên rồi chở đến với mấy anh công an đẹp trai. Ha ha – Nhi cười thích chí.
Vũ lại xị mặt, thôi lại thua rồi! Bó tay.com.@.vn… Haizzz
~~
Khu vui chơi giải trí, vườn trẻ, Plaza, BigC, v..v… Tất cả đều in ấn dấu chân của 2 người. Nơi đây có những kỷ niệm đẹp, được quay và chụp hình để lưu lại, nó còn vang lên những tiếng hét to ở khu tàu siêu tốc, còn hình ảnh 2 bạn trẻ thử đồ tại Plaza, và cả những vết mực tô tượng vương vãi vẫn không thể nào phai nhòa. Còn nhiều lắm….!! Nhưng rồi…..
Còn 2 ngày….
“Vậy là…vậy là phải xa chốn này ư? Mình không muốn, thật sự không. Nơi đây là nơi mình sinh ra và lớn lên, được quen biết với rất nhiều người bạn tốt. Có rất nhiều những kỷ niệm đẹp, vui có, buồn có, có được những kiến thức “vàng” mà thầy cô ban tặng.
Gia đình…bạn bè….thầy cô và…cô ấy?
Một người bạn luôn hiểu tôi, quan tâm, chăm lo cho tôi và hiện giờ là cũng là người đã chiếm giữ trái tim tôi. Tôi buồn lắm, thật sự chưa bao giờ có cảm giác này, người có hiểu không???”
Đó là những dòng nhật ký có chứa những giọt nước mắt của anh- 1 thằng con trai vốn rất mạnh mẼ. Anh đã khóc khi đã biết thời gian anh xa nó sắp đến, khóc vì từ nay không được chăm sóc cho người con gái mà anh yêu nhất.
Đêm hôm ấy anh thức trắng và nó….
Sau những con đường quanh co của thành phố, nó ẩn mình vào quán cà phê của anh trai. Trên bàn, cốc cappuchino nghi ngút hương thơm. Màn hình laptop sang trưng, nó lướt nhẹ và click chuột vào YH – “Vũ này, mãi là ny nhé! Nhi sẽ chỉ yêu mình Vũ thôi, mai đi rồi nhớ phải giữ gìn sức khỏe, có sức khỏe là có tất cả mà =)), rồi phải học tập tốt, lao động tốt (5 điều Bác Hồ dạy ý) và cũng là ý nghĩ mà bố Vũ muốn . Nhi chỉ nói thế thôi, chứ Vũ đâu thích con gái lắm mồm. Hì hì. Bình yên nhé! Iêu iêu nhiều “
Còn 0 ngày…..
Sáng hôm ấy…..
_Chết tôi rồi!! – Tại sân bay. Tập thể lớp 12A3-nó- anh nó- nhỏ Mai-… Sao giờ này mà còn… “Việt nam airlines xin thong báo, chuyến Việt-Anh đã cất cánh an toàn lúc 9h30’”.
“ Thôi thế là xong, vừa nói chưa hết câu mà nó đã bay mất rồi”- Long cất tiếng khi vừa nghe xong.
_Alo, bố ơi! Ba ơi, way father ơi! – Anh quát khi đầu bên kia không trả lời.
_ THôi ở Việt Nam mà chế tạo xe lửa nhá, tạo điều kiện cho thế rồi mà còn để máy bay bay mấy, đúng là…haizzz… Để tháng sau, bố về bố mua quà cho, ở đấy mà lo thi tốt nghiệp đi nhá!!!! :-h
_Vâng! Xin tuân lệnh papa, haha – Anh tắt máy trong một niềm vui khó tả.
~~
Sáng hôm sau…..
Vẫn con đường ấy, trước căn biệt thự, mọt cậu học sinh vẫn nở nụ cười và đứng chờ một cô bé…..

QUAY LẠI
VỀ TRANG CHỦ
Từ khóa Google : , ,
2/52
Tải game android iphone ipad, Truyện ngắn tình yêu, Tiểu thuyết ngôn tình
© Vietmini wap giải trí tổng họp
Design by Phương Hạ Sitemap.htmlSitemap.xmlRor.xmlUrllist.txt
C-STAT